Trên chuyến bay đêm từ Los Angeles đến Tucson, mình ngồi cạnh 2 mẹ con người Mỹ nọ. Khi biết mình đến từ Việt Nam, họ nói ngày xưa danh xưng Việt Nam có nghĩa là chiến tranh (vì cuộc chiến khốc liệt nói mỗi ngày trên báo chí radio tivi), bây giờ là quốc gia sản xuất và là điểm đến cho du lịch
1. Trên chuyến bay đêm từ Los Angeles đến Tucson, mình ngồi cạnh 2 mẹ con người Mỹ nọ. Khi biết mình đến từ Việt Nam, họ nói ngày xưa danh xưng Việt Nam có nghĩa là chiến tranh (vì cuộc chiến khốc liệt nói mỗi ngày trên báo chí radio tivi), bây giờ là quốc gia sản xuất và là điểm đến cho du lịch. Bà mẹ nói tao thích quần áo Made in Vietnam vô cùng vì đường may sắc sảo. Thằng cu con chị ấy kéo cái đính Made in Vietnam ở cổ áo cho mình coi. Hai mẹ con nói cười làm mình tự hào quá, không ngờ những giọt mồ hôi của công nhân nước mình lại có thành quả rạng ngời, được bạn bè quốc tế đón nhận hồ hởi.
Đồ may mặc ở Mỹ thường bày ở mall, ở outlet, người Mỹ tới coi thấy Made In Vietnam bên trong giày dép quần áo là yên tâm. Việt Nam bây giờ là số 1 thế giới về may đẹp. Chính vì vậy mà từ vị trí ngang bằng với Mexico, chúng ta đã có bước nhảy vọt về lượng quần áo cung cấp cho nước Mỹ, doanh số từ 1 tỷ đô năm 2001 đến nay đã hơn 10 tỷ đô, chiếm hơn 11% thị phần. Khắp nơi trong ngành dệt may của thế giới, người ta râm ran về việc Việt Nam sẽ soán ngôi Trung Quốc thành quốc gia may cho người Mỹ mặc. Mà nào chỉ có người Mỹ, bao nhiêu người đến Mỹ du lịch học tập hàng năm, quà họ mua về nhiều nhất chính là quần áo hiệu.
“May cho Mỹ mặc” là một ước mơ của rất nhiều nước, vì đổi lại là chục tỷ trăm tỷ đô la chảy về. Người Mỹ tiêu dùng nhiều và nhanh, hầu như họ mặc cỡ 1 năm là bỏ, mua mới. Rồi việc Việt Nam “may cho thế giới mặc- tailor the world” sẽ trở thành hiện thực. Năm 2020, kim ngạch xuất khẩu dệt may của nước ta đã đạt mức gần 35 tỷ đô.
Mình tin rằng hai bạn sẽ thực hiện tốt giấc mơ của mình. Vì các bạn có vốn tích luỹ, có kiến thức được đào tạo bài bản, có kinh nghiệm làm việc tuyệt vời, có quan hệ quốc tế…chỉ còn chút may mắn và có đầu óc quản lý nữa là cất cánh.
Các bạn trẻ yêu thích thời trang nên suy nghĩ thật kỹ. Nếu đam mê, chúng ta nên học chính quy nghề này. Một số trường đã mở khoa Thiết Kế Thời Trang dành cho các bạn có óc mỹ thuật, ví dụ như ĐH Nghệ Thuật Huế. Rất tốt. Nhớ là vừa học kiếm 1 cái nghề, vừa chăm chỉ cày tiếng Anh (cái này ai cũng muốn nhưng rất ít người làm được do thiếu ý chí) thì tương lai các bạn đi Mỹ đi châu Âu đàm phán ký kết hợp đồng như đi chợ. Sau chục năm làm lương Mỹ ngay trên đất Việt, tích luỹ thành những “cô chủ nhỏ”, dù là cái xưởng may mặc vài ba chục công nhân để bán nội địa cũng được. Vì gu ăn mặc mình sành quá, kinh nghiệm quốc tế quá nên đồ may ra nhìn sang ơi là sang. Nhãn hiệu dệt may Tuyết, dệt may Thu…trông quý phái như hàng hiệu ở Milan thì hỏi ai chịu cho nổi?
4. Cái Thu nói với mình lúc xuống sân bay ở Colombo khi được hỏi về lời khuyên với các bạn trẻ: “Trầu quâu tuổi trẻ là phải có ngờ”. Mình tưởng là nghi ngờ nên nói trời ơi, tuổi trẻ phải có đức tin chứ, ai có lòng nghi ngờ thường khó mà thành tựu, nghi ngờ thì chần chừ do dự sợ mất nên cơ hội trôi qua hết. Cố mới lật đật đính chính, ý em “hống có phái như dẫy” (dịch: không phải như vậy), “ý em là túi tré (tuổi trẻ) phải có ngờ nghiệp chuyên môn”.
Mình liền đáp: “Rầu, rầu hiểu rầu. Thâu thâu làm liền. Phải có ngờ phải có ngờ”. Mình cũng có thời gian sống “ở quảy” nên cũng rành sáu câu dzọng cổ.
Dẫy ngheng mí bạn.