Năm 2016, Lương xong ĐH, đi Israel làm thực tập sinh (lao động chân tay). Về nước dư 150 triệu, xét thấy là đứa ham học ham làm nên tui chỉ cho đi Trung Quốc học tiếng 1 năm (trường bao học phí, tiền ký túc, mình tự chịu tiền ăn, giờ vẫn có nha).
Mấy cái này tui đăng miết. Năm sau Lương về, rành được Anh-Hoa-Việt-Thái (tiếng Thái lúc ở bên Israel học lóm mấy ông parabay). Một bữa, tui đang họp ở VP thì Lương vào, đưa cho kế toán 20 triệu với lá thư tay. Có kêu tui ra say hello, bạn nói đây là tất cả số tiền còn lại của con, nhưng trong đầu thì 1 đống kiến thức và trải nghiệm rồi, là tài sản vô giá rồi, con muốn bắt đầu lại từ số 0, nói xong Lương cúi đầu ra đi. Tui không hiểu ất giáp gì, kêu mấy đứa kế toán đọc thư coi viết gì trong đó, với gọi trả lại tiền cho nó. Mấy bạn kế toán nói nó không chịu nhận lại tiền, còn thư á, viết sai chính tả hết trơn, chấm nới tay được cỡ 3 điểm.
Số tiền hai chục triệu đó có thể tui đã uống trà sữa trân châu hết. Lỡ ăn nên phải trả, 1 lần, tui nhắn kêu bạn đi hội chợ Canton Fair. Vì có tư chất nên bạn thấy chuyến đi rất có giá trị, có mail tui 1 cái report dài lắm, các thu hoạch sau chuyến đi. Tui biểu nếu ổn thì sang bển tìm đường buôn hàng cho lanh lợi, biết tiếng thì nên tận dụng. Còn trẻ tập buôn bán tích vốn, sau về nước tui chỉ cho mở nhà máy.
Hiện Lương đang sống ở Tp Đông Quản, làm “xử lý đơn hàng gia công” cho các mối nhập ở VN, Thái Lan (nói thêm về gia công, thường mình sẽ cần một người hoặc 1 văn phòng ở gần nhà máy để xử lý nguyên liệu, xuống coi bao bì nhãn mác trước khi xuất, thiết kế mẫu mã mới,…..chứ mình không nên làm trực tiếp với nhà máy nhen, mình không ở đó là nó giao tầm bậy tầm bạ). Lương hiện có chục nhân viên người Trung, hàng ngày túa ra đi các nhà máy kiểm đếm (QC-quality control) trước khi đóng cont, chụp hình gửi cho khách coi. 很有钱。